Bộ phim kể về những người trẻ trên con đường tìm kiếm "nơi bản thân thuộc về" của họ. Chuyện bắt đầu khi Duyên (Lê Bống) gửi đến công ty ông Thắng (Trịnh Mai Nguyên) - bố của Giang (Minh Thu), tác phẩm dự thi dành cho kiến trúc sư trẻ. Đó là một công trình nhà vệ sinh cho trẻ vùng cao. So với những công trình hoành tráng hơn về thể loại, về tính hiện đại thì "nhà vệ sinh" của Duyên quá nhỏ nhoi.
Đừng nói khi yêu là câu chuyện "trên tình bạn, dưới tình yêu" của Ly (Thùy Anh) – Tú (Đình Tú) và hành trình trưởng thành của họ. Ly và Tú là bạn thân cùng lớn lên bên nhau, học chung từ mẫu giáo đến cấp 2. Cả hai thân thiết như chị em. Tình bạn đó luôn là niềm tự hào của Ly và Tú cho đến khi thế giới của họ xuất hiện "đối tượng yêu đương". Những chia sẻ vốn là đương nhiên, những gần gũi vốn là bình thường bỗng trở nên không còn bình thường nữa. Bản thân mỗi người trong họ, cũng vì những chia sẻ tình cảm của bạn thân cho người khác mà không tránh khỏi hụt hẫng, ghen tị.
Câu chuyện dí dỏm xoay quanh công cuộc tìm kiếm nữa kia còn lại của Thi, anh chàng kiến trúc sư khó tính. Những cô gái anh vô tình gặp trên đường cũng khiến anh khấp khởi vui mừng, nhưng đến khi trò chuyện thì Thi luôn tìm thấy những khuyết điểm của họ...
Phim lấy bối cảnh hiện tại là một nông trường chè, ở đó có những nữ thanh niên xung phong sống cuộc đời cô quả sau chiến tranh. Những nữ thanh niên xung phong sau khi đã cống hiến cả tuổi thanh xuân và khát vọng tuổi trẻ ở chiến trường, họ trở về khi tuổi đã quá lứa lỡ thì, không còn mái ấm hạnh phúc nào chờ đợi. Những người phụ nữ sống bên nhau, đùm bọc, che chở cho nhau giữa nông trường chè. Trong đó có Huyền (Quách Thu Phương) đang nuôi con gái nhỏ, nhưng như bao phụ nữ khác ở nông trường, Huyền không có chồng, một mình làm việc nuôi con gái khôn lớn.